vậy mà, anh yêu em Thư à, lúc giận lại càng thêm yêu.
- Anh đúng là đồ dẻo miệng – em cười khúc khích rồi véo vào mũi anh
- Có người tự lọt vào tay anh rồi nhé.
Thật đơn giản và ngọt ngào, em chưa bao giờ nghĩ tới việc mình phải chủ động với tình yêu như vậy, mình là con gái mà, phải kiêu chút chứ. Em đã từng tưởng tượng mình được tỏ tình ở một nơi ngập tràn anh đèn đủ màu sắc, một anh chàng cầm bó hoa hồng thật to, quỳ xuống chân em chờ câu đồng ý của em. Đó, mơ mộng lắm chứ, nhưng có lẽ người đời nói đúng, tình yêu không biết phân biệt giới tính và không phân biệt bên nào yêu bên nào nhiều hơn, chỉ biết yêu và muốn cho đối phương biết rằng trái tim mình đã có người ta thôi.
Chúng ta đã cùng nhau trải qua mọi cảm xúc của tình yêu, tình đầu đối với em là muôn vàn bất ngờ này đến bất ngờ khác, còn anh thì đã từng một lần đổ vỡ nên em thấy anh rất tân trọng và thương yêu em. Và cái gì đến rồi cũng đã đến. Em đã không ngăn được cảm xúc của mình, còn anh bản năng đàn ông vốn đã rạo rực nên cũng không thể kìm nén trước cơ thể căng tròn của đứa con gái đang tuổi tràn đầy sức sống như em. Chúng ta lao vào nhau như những kẻ khát tình, em mê muội vì sự cuồng nhiệt của anh, đôi mắt em đờ đẫn, dục vọng khi yêu của chúng ta quá lớn, đó chính là cái thăng hoa trong tình yêu mà người ta vẫn thường hay nhắc tới đây sao? Có chút máu tươi thấm vào tấm mền trắng, có chút đau đớn của phút “yêu” đầu nhưng em không hề hối hận, em cuộn tròn mình trong vòng tay ấm áp của anh. Em ngượng ngùng không dám nhìn vào mắt anh, lần đầu tiên không mảnh vải che thân nằm cạnh người đàn ông của mình, em thấy mình khao khát được làm vợ, được làm một nửa cuộc đời của anh.
- Em cười gì thế? Đang tưởng tượng cái gì phải không vợ yêu?
- Anh vừa gọi em là gì cơ?
- Vợ yêu, vợ yêu, vợ yêu….
- Thôi thôi, em nghe thấy rồi mà. Hihi
- Em muốn nghe thì anh gọi trăm ngàn lần cũng được, giờ em chỉ là của anh thôi.
- Ai nói em là của anh? Người ta vẫn chưa được cả cầu hôn kìa?
- Đợi anh giải quyết xong một số việc quan trọng rồi chúng mình tính chuyện đó nha em. Anh yêu em nhiều lắm Thư à – dứt lời, anh đáp lên môi em một nụ hôn thật ngọt ngào, dư vị của tình yêu thật lạ, cứ khiến con người ta trở nên thật yếu đuối, chẳng thể chối từ.
Anh thường viện cớ vì công việc để đi du lịch với em, em cần gì anh cũng chiều chuộng mà đáp ứng cho em luôn nhưng anh đâu hiểu tâm sự của em, em không muốn anh tặng cho em vật chất mà em cần một người chồng thực sự chứ không phải “chồng hờ” như bây giờ. Nhưng anh còn sự nghiệp và nhiều việc quan trọng như anh đã nói nên em không dám để anh phải suy tư vì em quá nhiều, thế này thôi em cũng mãn nguyện lắm rồi.
Dạo này, em thấy cơ thể mình không được tốt, ăn gì cũng không ngon, hay nôn mửa nên làm anh lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. Ngày hôm sau, em thấy mình đã đỡ nhiều nên sau giờ tan ca, em ra bệnh viện tư gần công ty để kiểm tra sức khỏe. Em kể tất cả các triệu chứng cho bác sĩ thì bác sĩ viết giấy siêu âm thai và đưa cho em:
- Triệu chứng của em là dấu hiệu của người đang trong thời kì thai nghén, chị sẽ siêu âm cho em để em xem kết quả nha .
- Chị nói sao ạ? Em đang mang thai sao?
- Đúng vậy, chắc lần đầu nên không biết sự thay đổi cơ thể của một người mang thai là như thế nào, sau khi xem kết quả siêu âm là em sẽ rõ ngay thôi.
Nhận giấy kết quả trên tay mà em vui lắm, thai được 5 tuần tuổi rồi, cảm giác mang giọt máu của người mình yêu trong bụng mà cứ lạ lạ sao ý, em muốn gọi điện để khoe với anh nhưng em quyết định sẽ tặng cho anh một bất ngờ. Tưởng tượng khuôn mặt anh vui sướng khi biết mình có con mà em cũng thấy hạnh phúc lây.
- Chồng à, mai cuối tuần chúng mình đi siêu thị nhé, em muốn nấu cho chồng một bữa thật ngon. Lâu rồi em không và bếp.
- Ok vợ yêu, mai 8h anh qua đón vợ nhé.
- Dạ, chồng ngủ ngon nhé.
- Vợ yêu cũng ngủ ngon nhé, nhớ vợ. Chụt chụt.
Đọc xong dòng tin nhắn của anh mà em thao thức không ngủ được, mai sẽ là một ngày thật tuyệt vời đây. Nghén nên lúc nào người em cũng khó chịu nhưng nghĩ đến anh và con chúng mình thì bao mệt mỏi lại tan biến hết.
Đúng 8h, chuông điện thoại reo, nghe máy xong em mới biết là anh đã đứng đợi ở trước cửa nhà, em vội vàng vệ sinh cá nhân, trang điểm nhẹ nhàng, chọn một bộ đồ cực yêu làm cho anh nhìn thấy đã cười tít mắt. Anh mở cửa xe cho em vào, trên đường đi anh cứ năn nỉ em tiết lộ bí mật khiến em vào bếp nhưng em nhất quyết để anh hồi hộp mãi mới thôi. Anh vờ làm mặt giận nhưng cũng không lừa được em, trai già rồi mà cứ như trẻ con vậy.
Trong siêu thị, em bắt anh đi một vòng rồi mới quyết định lấy xe đẩy để chọn đồ, em nhặt bao nhiêu thứ, hết chỗ này đến chỗ khác, làm anh quay như chong chóng, nhưng em vẫn chẳng chịu tha cho anh: “ Hihi, có chồng để làm gì? Để phục vụ vợ những lúc như này thôi”. Em lém lỉnh trêu anh khi anh kêu ca hoài.
- Bố ơi….- một đứa trẻ gần đó hình như đang gọi anh.
- Hình như đứa bé kia đang gọi anh thì phải.
- Không phải đâu, mình đi thôi.
- Bố ơi…bố.
- Anh Lâm…anh đứng yên đó – một người phụ nữ chạc tuổi anh, gương mặt tái nhợt tiến lại gần phía em. Em vẫn đang không hiểu chuyện gì thì một cái tát thật mạnh dáng vào mặt anh.
- Chị làm cái quái gì vậy? Sao đánh chồng tôi?
- Chồng cô ư? Cô hỏi anh ta xem tôi là ai.
- Cô đi về đi, chúng ta nói chuyện với nhau sau. Đi thôi em.
- Anh đứng lại. Sao? Anh không dám nói với cô ta, tôi là vợ anh sao, bây giờ đến cả con trai gọi anh, anh cũng không thèm nhìn sao?
- À, thì ra chị là vợ cũ của anh Lâm. Chẳng phải hai người đã ly dị rồi sao? Giờ anh Lâm đã tìm được hạnh phúc mới là tôi thì chị phải mừng cho chồng cũ của mình chứ? Sao lại xù lông lên thế?
- Ôi, thật là nực cười, ly dị sao? Hóa ra vì cô ta này mà hơn một năm nay, anh bỏ bê vợ con anh sao? Đi công tác à, đi ăn tiệc à? Có mà đi ngủ với con yêu tình này ấy – mọi người xung quanh nhìn em với một nét mặt không thể coi thường hơn, họ chỉ chỏ, xì xào bàn tán, mỗi lúc một đông hơn. Em vẫn mơ hồ với những gì chị ta nói.
- Cô câm miệng ngay cho tôi.
- Anh cứ quát tôi đi, lại còn bịa đặt chuyện ly dị để lừa cô ta sao? Anh tài quá, sao ngày trước khi yêu anh, tôi không sớm biết được anh là thằng hèn hạ như này nhỉ?
- Chuyện này là như thế nào? Chị ta nói gì em không hiểu? Ai lừa ai?
- Cô em ngây thơ quá, chị với anh ấy vẫn rất hạnh phúc và chưa hề ly hôn em nhé, nhưng từ khi có em, hạnh phúc mẹ con chị vốn có bị chia qua cho em rồi, em đã hiểu chưa? – chị ta vừa nói vừa đưa đôi bàn tay sắc lạnh vuốt má em, chị ta bắt đầu khóc và từng từ chị ta thốt ra em đều nuốt trọn, khuôn mặt em không còn tí máu, đôi môi em run rẩy, cứng đờ, em không dám tin đó là sự thật.
- Anh, sao anh không nói gì, em muốn nghe một lời giải thích từ anh, em cầu xin anh, hãy nói cho em biết đi, sao anh lại lừa dối em, em đã làm gì nên tội để ông trời trừng phạt em như thế này – em bám víu lấy anh và khóc, em gào thét trước sự e ngại của tất cả mọi người xung quanh.
- Anh xin lỗi, tất cả là do anh, em đừng khóc, em đứng dậy đi, anh đưa em về.
- Anh bỏ em ra, đừng động vào em, thật ghê tởm, vậy mà suốt thời gian qua em không hay biết gì? Trước các chị cùng phòng hay kể về anh, họ nói anh đào hoa, em cũng gạt hết, em không tin họ , chỉ tin anh thôi, vậy mà anh lại là người làm em đau nhất, có đáng không anh, em có đáng bị như vậy không?
...