Anh nói chia tay….dễ dàng vậy sao anh…em không khóc…không thể khóc….nước mắt không giải quyết được gì đúng không anh…em bản lĩnh và mạnh mẽ lắm…không yếu đuối ….không khóc và sẽ không đau đâu anh ạ…chỉ là kết thúc…kết thúc 1 trò chơi tình yêu……nhưng kết thúc rồi em vẫn yêu anh….
Nhật kí của ngày hôm qua giống như 1 cuốn phim quay chậm cuộc đời cô…chỉ tiếc là cuốn phim ấy gãy khúc cùng hồi kết đau thương..…
Tình yêu là 1 điều gì đó thiêng liêng mà con người ta không thể chứng minh được rằng tại sao lại yêu…và yêu nhiều đến vậy….
Cô yêu anh..chân thành và sâu đậm… tình yêu ấy mang lại cho cô hạnh phúc..những hạnh phúc nhỏ nhoi thôi ….nhưng là hạnh phúc thật sự mà cô luôn trân trọng………
Và rồi cũng là mưa nhưng cơn mưa không dịu êm..nhẹ nhàng..như ngày cô và anh yêu nhau…..mưa kéo dông bão trong ngày đưa tang cô….cả 1 không gian trắng xóa….vậy là cô kết thúc chuỗi nhật kí đời mình bằng cái chết….
Bầu trời âm u…ngày cô rời xa thế giới này để đến 1 thế giới khác…mưa khóc trên những nổi đau của cô…mưa hòa chung nước mắt tiễn đưa cô…cô gái của ngày hôm qua…yêu anh….chân thành….
Dưới dòng người đưa tang…..có anh…..anh đứng lặng người nhìn theo chiếc xe tang…anh không khóc vì cô mong anh mạnh mẽ…nhưng anh hối hận…vì ngày cô đi…chính anh…làm trang nhật kí ấy thêm đau thương……
Ngày chia tay
Em…chúng mình chia tay đi em…
Tại sao…cô dững dung khi nghe câu nói ấy…vì cô tin vào tình yêu của anh và cô….cô nghĩ anh đùa…
Anh thấy mệt mõi…xin lỗi em…….chúng ta kết thúc đi….
Cô sững sờ nhận ra..có lẻ không phải là 1 trò đùa….anh hết yêu em rồi sao..
Anh lẳng lặng không nói gì……chỉ quay lưng….vậy thôi em nhé…đừng khóc….
Anh đến nhẹ nhàng như gió thoảng mà sao ngày anh đi….cô thấy mình hình như đang bay..lơ lững giữa cuộc đời….cô quay lưng bước ngược hướng anh…ừ thì mình chia tay….
Không lí do…chỉ là chia tay….có sao đâu..tình yêu là vậy……yêu rồi hết yêu…như trò đùa của số phận..con người ta hết duyên với người này sẽ tụ duyên với người khác….có lẻ giờ này là lúc anh gặp duyên mới..còn cô ….chỉ là kí ức…
Nhật kí
Ngày….tháng…năm…
Anh nói chia tay….dễ dàng vậy sao anh…em không khóc…không thể khóc….nước mắt không giải quyết được gì đúng không anh…em bản lĩnh và mạnh mẽ lắm…không yếu đuối ….không khóc và sẽ không đau đâu anh ạ…chỉ là kết thúc…kết thúc 1 trò chơi tình yêu……nhưng kết thúc rồi em vẫn yêu anh….
Ngày….tháng …năm…
Anh không nhớ em sao…có thật là không nhớ em sao…em thấy số lạ gọi đến máy em…em cầu mong đó là anh…nhưng người ta nhầm số anh ạ…vậy là anh quên em thật rồi….hình như quá nhanh…..còn em…sao lại nhớ anh nhiều đến vậy…nhưng em không có quyền chạm vào cuộc sống của anh…chỉ đơn giản…vì em yêu anh….
Ngày…tháng….năm..
Hôm nay em thấy nhói trong lòng …cảm giác như hàng ngàn mũi kim đâm vào người….em nhập viện trong tình trạng hôn mê…lúc tĩnh dậy..người em nghĩ đến đầu tiên là anh…luôn là anh….
Ngày…tháng…năm…
Bác sĩ nói em không sống được bao lâu nữa….là giai đoạn cuối….ừ…sao giống những bộ phim hàn quốc em từng coi….1 cái chết…sẽ nhẹ nhàng thôi đúng không anh…em chưa bao giờ sợ chết…chị sợ thấy những giọt nước mắt của những người yêu thương em…còn anh..có bao giờ thật lòng vì em mà khóc
Ngày….tháng….năm…
Hôm nay…em gọi cho anh…1 lần cuối…em còn gì để mất đâu phải không anh….lòng tự trọng hay bản lĩnh ..vỏ bọc cho sự yếu đuối mỏng manh….
Anh bắt máy….vẫn giọng nói ngày nào..nhưng sao thờ ơ quá vậy anh….hình như anh hết yêu em thật rồi…..có lẻ như vậy sẽ tốt hơn….cho anh và em…
Em muốn gặp anh..dù 1 lần cuối cùng thôi….1 lần để em ra đi thanh thản…nhưng….còn gì nữa….em im lặng…
Xin lỗi..vì đã làm phiền anh….không có gì đâu anh…chỉ là em tự nhiên muốn gọi hỏi thăm anh thôi….
Em khỏe chứ…
Dạ khỏe…hihi…thôi nhé anh…nó tắt đến nơi rồi….chào anh…
Cô úp máy….và những tiếng nấc…những giọt nước mắt cô cất giữ trong lòng …đến giờ đây…tuôn chảy…nghẹn ngào…
Ngày…tháng…năm…
Em biết mình sắp chết rồi…chắc chỉ còn vài ngày nữa thôi…trước khi chết em muốn có thể làm được điều gì cho ai đó….em đã kí vào hồ sơ hiến nội tạng cho những ai cần nó để tiếp tục sự sống rồi anh ạ….rồi trái tim em…lại đập trong lồng ngực khác…và biết bao người tìm lại được sự sống….cả khi sống và lúc chết em đều làm việc tốt vậy thì nhất định em sẽ được lên thiên đàng …đúng không anh…
Những dòng cuối cùng gửi anh..người em yêu rất nhiều….
Hãy hạnh phúc và bình an anh nhé….em hạnh phúc…khi thấy nụ cười anh…em bình yên khi biết anh sống tốt…có lẻ chúng ta duyên chỉ đến vậy…níu kéo cũng không được gì…….đừng bao giờ hối tiếc hay oán trách…cuộc đời ngắn ngũi lắm anh ạ..yêu thương thật nhiều và đừng nhìn lại quá khứ có em anh nhé….em chết..cũng sẽ hết yêu anh……vậy nên đừng bận tâm đến em…hãy thật mạnh mẽ ….quên em như anh đã từng quên….vĩnh biệt….
Có ánh mắt..có tiếng nói..có nụ cười…và ở đó…quá khứ nhạt nhòa….
Anh khóc…những giọt nước mắt hối hận…nhưng muộn màng…anh muốn nói với cô rằng anh yêu cô…chưa bao giờ thay đổi…chưa bao giờ quên cô…chỉ là anh buông tay cô để cô tìm hạnh phúc khác….vì anh cứ nghĩ anh sẽ chỉ mang lại nổi buồn…khổ đau và mệt mõi cho cô…yêu là cầu mong người mình yêu hạnh phúc…dù hạnh phúc ấy không do anh mang lại ….anh đã lựa chọn rời xa cô…dù lòng anh rất đau……
Anh quên mất 1 điều…hạnh phúc không nằm trong những gì sa hoa…phù phiếm……..hạnh phúc dù nhỏ nhoi thôi nhưng đó mới chính là hạnh phúc chân thật…..đừng bao giờ nói mình không xứng…không thể mang lại hạnh phúc cho ngừơi mình yêu…….đừng bao giờ đẩy người mình yêu thương đi xa mình…vì càng xa…đó chính là vực thẳm….
Con đường anh chọn đã không thể mang lại hạnh phúc cho cô….chỉ khiến 1 người hối tiếc suốt cuộc đời và 1 người đến lúc chết vẫn thấy đau…
Mưa…những cơn mưa giai dẵng…cô đi rồi sao mưa chưa qua đi….có chăng…thiên thần chết đi…..nhưng trái tim vẫn mãi đau ……………vì anh…..